Xin chào.

 

- Tôi rất vui được gặp ông
- Bà Lind anh ấy đến đây rồi này
- Thật là vui khi anh ở đây.

 

- Tôi thật sự xém nữa đi lạc rồi đấy
- Anh biết đấy chỗ chúng tôi luôn
có bảng trên cao mà.

 

- Đây là ảnh của nơi đây
- Tôi có rồi mà
- Cứ cầm lấy đi nào.

 

- Này anh có thấy cửa sổ này chứ
- Đúng tôi có thấy vậy có
chuyện gì xảy ra với nó sao.

 

Anh biết đấy, đây là một ngôi nhà cổ và ở
đó theo chúng tôi được biết là có
rất nhiều đứa trẻ bị chết ở đó.

 

- Tôi được ông bà mời để điều tra mà
- Đúng vậy, anh biết đấy, chúng tôi nghe được rất
nhiều tiếng động lạ phát ra từ căn phòng đó.

 

- Đúng thế, xin anh hãy cẩn
thận khi mở khoá vào trong
- Vâng tôi sẽ.

 

- Nhưng ông bà chưa đưa tôi chìa khoá
- ồ, tôi xin lỗi.

 

- Được rồi, tôi đãng trí quá, đó là
phòng 14- Tôi sẽ xem xét qua
- Chúc may mắn.

 

Vâng, tôi sẽ có một ngày mệt đây.

 

Ông Park đã ở lại tối này thế mà
nó lại yên lặng đến kinh ngạc.

 

Nhưng đối với tôi thì tôi sẽ không từ bỏ
mọi chuyện dễ dàng như vậy, tôi chắc
chắn sẽ phải xem có chuyện gì.

 

Và tôi vẫn sẽ tiếp tục ở đó
khoảng 6 ngày nữa.

 

Nhưng nơi này hơi xa trung tâm.

 

- Xin chào
- Chào có gì không.

 

- Tôi có thể giúp gì anh?
- Vâng, tôi cần hỏi vài điều
- Chắc rồi.

 

- Tôi là Mike Enslin
- Xin lỗi.

 

- à đúng là anh bức hình giống như một vậy
- là tôi mà.

 

Vâng kính thưa toàn quý vị độc giả
tôi xin giới thiệu với quý vị một tác giả
sách nổi tiếng của chúng ta.

 

Và buổi tối nay tác giả của quyển sách
bán rất chạy đó chính là quyển sách với
tựa đề Bóng ma ở khách sạn.

 

- Vâng hãy đón chào anh ấy vào 7 giờ
tối hôm nay - Đúng là một quyển sách
tôi đã nhào nặn rất kỹ.

 

- Và nó thiên về trường phái hồi
hộp và sợ hãi, có câu hỏi nào không?
- Vâng nỗi sợ hãi ấy nói về cái gì.

 

Nỗi sợ hãi thì luôn đến từ những cái
chết phải không nào và tôi nhớ thì
nó là cả một câu chuyện dài.

 

Và khi những bóng ma từ cõi chết trỗi
dậy thì con người sẽ trở nên
yếu đuối trước những bóng ma.

 

Và khi những bóng ma là các đứa bé từng
bước qua cửa sổ khiến mọi người sự sợ hãi.

 

- Vậy nó hình dạng ra sao? - Anh bạn nếu
anh bạn nghĩ rằng ma có hình dạng thì nó
cũng như nước vậy, nó cũng có thể thay đổi.

 

Và khi những cơn gió thổi qua mang theo
sấm sét đồng nghĩ với sự trỗi dậy.

 

- Vậy thật sự bóng ma có xuất hiện
không? - Tôi đã ở trong khách sạn
xem xét tìm hiểu mọi vấn đề.

 

- Nhưng cái đó phải đợi mọi người
đọc đã, ai muốn ký nào? - Tôi.

 

Quyển nào đây?

 

- Này vậy còn những quyển sách này thì sao
- Anh có thể bán đến năm sau cũng không sao.

 

Cảm ơn nhiều.

 

Đây thưa cô
- Cảm ơn.

 

- ồ nhìn này, cô tìm được cuốn này ở
đâu vậy? - Từ trang Ebay.
- Ebay à? Cô muốn tôi ký ở đâu nè?

 

- Phía sau có lẽ tốt hơn.
- Tôi sẽ ghi chú nữa nhé.

 

- Đây là quyển sách ấn tượng, anh hãy
ghi biệt danh, số điện thoại và lời chúc nữa.
- Vậy tên cô là gì hả.

 

- Anna.
- Ok.

 

- Anh đã sáng tác bao lâu rồi
- Cũng lâu rồi đấy.

 

Anh biết đấy, tôi cũng đọc khá nhiều
những quyển sách của anh và tôi nghĩ
nó cũng thật thú vị và lôi cuốn.

 

Nghe này, tôi không định... Nhưng
mà nó có thật không?

 

Không.

 

- Cảm ơn vì anh đã ký nó
- Không có gì.

 

Anh ổn không.

 

Anh còn thở không vậy?

 

325.

 

Đây của ông đây.

 

Cảm ơn lần sau tới nữa nhé.

 

- Này anh bạn nhận thư à, chờ chút,
không phải là anh chứ Mike
luôn làm người khác sợ hãi sao.

 

Đúng vậy.

 

Dễ thương đó.

 

- Khách sạn Dophin, tôi có thể giúp gì?
- Vâng tôi muốn gọi để hỏi phòng 1408.
- Vâng xin đợi một chút thưa ngài.

 

- Tôi có thể giúp gì cho ngài?
- Yeah. Cho tôi biết phòng 1408
- Phòng đó còn trống ạ.

 

- Tôi sẽ ở vài ngày, khoảng thứ 7 thì sao?
- Chưa có ai đặt nó ạ.

 

- Và còn thứ 3
- Vẫn không có ai đặt ạ.

 

- Tháng sau?
- Lúc nào cũng còn trống ạ.
- Hè tới thì sao?

 

- Nào mọi người ra đến đó để lấy thông tin đi
- Sam , Mike đang đợi anh trên điện thoại.

 

ồ tôi sẽ nghe trong phòng.

 

Colin anh đã sẵn bản in chưa
- Vâng có đây.

 

Này tiến hành ngay bản dự thảo này cho
tôi, này Mike cậu chết dẫm ở đâu
vậy hả, tôi đã đợi cậu lâu rồi đấy.

 

- Được rồi, nghe đây tôi còn phải ở lại
vài ngày nữa - Vậy hả, tôi sẽ đợi
anh Mike anh muốn tạm biệt sao.

 

- Này anh biết khách sạn Dolphin chứ
- Biết chứ sao không, đó là một nơi khác nổi
tiếng, anh sẽ được phục vụ tốt ở đó đấy.

 

Đó là một nơi tốt đấy, anh sẽ tìm được nhiều
điều thú vị tại đó, và không phải bù
đầu tại nơi toàn người phiền toái đâu.

 

Và hãy tận hưởng đi, và đi nhanh về nhé
Mike tôi sẽ chờ những ấn bản mới
hơn của anh còn bây giờ thì Colin.

 

- Này anh nhớ đặt chỗ trước họ
sẽ không có phòng đâu
- Cảm ơn Colin- Chào nhé.

 

Này Mike, câu này hơi cá nhân 1
chút, anh thật sự anh muốn đi đến đó sao.

 

- Phải, tôi sẽ có ý tưởng mới hơn cho cuốn
sách của mình- Phải, cũng hay nhưng
New York không phải nơi bình thường.

 

- Vậy tôi càng phải đi
- Cậu đã thông báo với Lily chưa
- Chưa, tôi sẽ giải quyết nó một mình.

 

Đây là công việc.

 

Vâng, khách sạn Dolphin.

 

- Chỗ đó thật là đẹp
- Đúng vậy
- Xin lỗi quý cô.

 

- Xin chào ngài, ngài đã đặt
phòng trước chưa ạ
- Một đêm - Một đêm phải không ạ.

 

- Vâng một đêm và số là 1408
- 1408, đây rồi.

 

Báo cho quản lý trước
khi cho khách đặt phòng.

 

- Xin lỗi đợi tôi một lát được chứ ạ
- Vâng.

 

- Ngài Damson, có người muốn đặt
phòng 1408?- Anh ta đâu?
- Anh ta đang đứng ở kia.

 

Tốt lắm, tôi sẽ lo anh ta.

 

Thưa ngài, xin hãy đợi vài phút
chúng tôi đang chuẩn bị.

 

- Xin lỗi, tôi giúp ngài xách túi nhé
- Không. - Tuỳ ngài.

 

Tôi rất vui mừng được đón ngài đến
với chúng tôi hôm nay, tôi rất
vui là ngài đã đến sớm hơn.

 

- Nếu bất cứ điều gì xin cứ kêu tôi
- Tôi chỉ cần chìa khoá lên phòng bây giờ thôi.

 

- Vâng chúng tôi đang chuẩn bị
- làm ơn đưa tôi chìa khoá được chứ
- Tôi đang lấy thưa ngài.

 

- Sao lúc này ngài không qua văn phòng
tôi một lát- Chắc được thôi.

 

Mồi ngài vào, ngài cứ
tự nhiên như ở nhà.

 

- Đây là chỗ tôi đợi sao
- Vâng thưa ngài
- Tốt cũng không đến nỗi tệ.

 

- Ngài cần giữ thứ quý giá không
- Không cần đâu, tôi đến đây để
tìm cho mình một cảm hứng mới.

 

- Như là đi tìm cảm xúc vậy đó ngài biết chứ
- Vâng, tôi nghĩ ngài là người nhạy cảm.

 

- Vâng, cũng đại loại như vậy
- Đây là loại hảo hạng 1939 đấy.

 

- Tôi xin được mời ngài một ly
- Tôi thật lấy làm vinh dự vì điều này
nhưng lâu rồi tôi không uống rượu.

 

- Bao lâu rồi
- Bao lâu ý anh là sao tôi không hiểu
- Anh đã tìm hiểu nơi này lâu rồi sao.

 

Này anh bạn tôi không quan tâm anh nghĩ gì
nhưng tôi đang đi tìm những nỗi sợ hãi đây.

 

- Tôi đang ở đây và cố giúp anh giải
quyết mọi thứ đấy- Không đâu, tôi không
cần anh giúp gì cả, anh biết không.

 

làm ơn đưa tôi chìa khoá, để tôi về phòng
cất đồ đạc thế là tốt lắm rồi.

 

Và tôi cũng đã ghi lại mọi thứ ở đây rồi,
tôi đoán là không sao chứ?

 

Ngài không hiểu ý định của tôi rồi thưa ngài,
tôi không muốn khách sạn của tôi mang
tiếng xấu từ trong công việc của ngài.

 

Anh biết đấy, và khách sạn của tôi thì chỉ dành cho
những người không làm bôi bẩn danh tiếng
của chúng tôi và nó không dành cho anh.

 

Vì vậy xin hãy ra khỏi đây, và đừng quay
lại chỗ này nữa, tôi không muốn ngài vào
phòng 1408 vì không muốn phải thu dọn những rắc rối.

 

Tôi là người quản lý ở đây vì vậy mọi danh
tiếng của khách sạn phải đảm bảo luôn
trong sạch có thế mới làm ăn tốt được.

 

Đúng là ở đây từng có người chết,
nói ra là 4 nhưng nó cũng chẳng là gì, và
chẳng có gì tương tự xảy ra nữa.

 

- Và mức độ đó ông nghĩ rằng nó không cao sao
- Đúng, được tôi mời anh để làm bài tập đây.

 

Tôi đáng lẽ không muốn làm việc này
nhưng vì tôi thật sự muốn điều tra việc
này nên mới mời anh đến đây.

 

Và anh định cho tôi ở lại để điều tra
điều mà ông muốn đúng
không thay vì ý định đuổi tôi đi.

 

- Tôi sẽ không đi đâu hết
- Anh nghĩ mình thông minh lắm sao?

 

- Tôi biết bản thân mình mà. - Hay đấy,
anh nghĩ mình sẽ câu được đọc giả nhờ viết về
những cái chết tự nhiên trong phòng 1408 đó à?

 

- Những cái chết tự nhiên à?
- Vẫn chưa tìm ra do báo chí không
thể tìm ra được nguyên nhân.

 

- Đã có 56 người chết ở căn phòng 1408 đó rồi.
- 56 người kia à, ông lừa tôi đấy à?

 

Được rồi, tất cả danh sách tôi đều để
ở đây để có thể kiểm tra hoàn
chỉnh mọi thứ, tất cả quanh đây.

 

- ý ông cho tôi tư liệu này sao
- Có lẽ là thế nhưng không phải
với ý về quyển sách của anh.

 

- Sao lại có thể có chuyện đó chứ?
- Sao lại có chuyện đó à? Thú vị đó.
Tất cả chúng đều ở đây.

 

Tôi sẽ để anh sẽ giúp chúng tôi điều
tra mọi thứ nhưng anh không được
ở trong căn phòng trên đó.

 

Ông đưa cho tôi hết mấy thứ đó à?

 

Tôi có thể uống thứ gì chứ.

 

- Này rượu ngon đấy
- Này cầm lấy.

 

Hãy uống nó.

 

- Nó làm tôi chác lửa
- Chết tiệt
- Tôi xin lỗi.

 

Này xem đi, và tôi đảm bảo một khi
anh đọc nó, anh sẽ không muốn ở căn
phòng 1408 đó nữa đâu.

 

Đây là nạn nhân đầu tiên người đả
bị chết trong ngày tuần đầu tiên khi khách
sạn này khánh thành vào năm 1912.

 

Xem nào, ông ta giống như là tự tử trong
tư thế ngồi trên ghế khi cảnh sát khám
nghiệm nhưng tôi không cho là thế.

 

- Vậy sao cũng khá hồi hộp đây
- Anh không cần phải làm điều gì quá nhiều, tôi chỉ
mong tìm ra sự thật tôi không tin đó là tự tử.

 

- Đây là ảnh chụp thật chứ
- Thật hoàn toàn, khi nhân viên phát hiện
tôi đã chụp ảnh hoặc xin của cảnh sát đấy.

 

- Tôi nghĩ rằng điều này cần thiết nếu như
có quá nhiều người chết ở đây như vậy
- Này sao anh nghĩ được vậy.

 

Anh biết đấy, trước đây tôi cũng đã từng
là một người quân nhân, tôi đã được học
cách quan sát mọi thứ xung quanh.

 

- Này tôi cũng có thể điều tra chung đấy
- Được rồi, tôi chỉ có thể tìm hiểu khi ở một mình thôi.

 

- Được thôi, nhưng tôi xin cảnh báo với anh
rằng anh phải luôn ở trong tầm kiểm
soát của tôi, và đừng đi lung tung.

 

Và tôi không muốn ảnh hưởng đến
quá nhiều người ở đây, vì vậy hãy
cẩn thận phải thận trọng tốt hơn.

 

- Đặc biệt chỉ chúng ta biết thôi
- Vâng được thôi.

 

- Điều tôi cần là chìa khoá
- Không được
- Đưa tôi chìa khoá đi.

 

Này nghe đây, tôi đã ở nhiều nơi nguy
hiểm rồi, ngay cả lời đồn thổi về ma
ca rồng nữa, nhưng tôi có sao đâu.

 

Hay ngay cả khi tôi ở Tokyo những câu
chuyện mà còn kinh khủng hơn, tôi vẫn ở
ngay chỗ có xác chết thì sao nào.

 

Còn ở đây, tôi muốn thật sự điều tra
thì điều tốt nhất hãy cho tôi ở ngay phòng đó.

 

- Tôi không nghĩ anh lại nói thế
- Tôi hy vọng anh hiểu tôi.

 

Được thôi, tuỳ ở anh.

 

Tốt lắm, bây giờ thì tôi có phòng
rồi, hay đấy chứ chúng ta sẽ tìm
ra vấn đề khi tôi ở phòng đó.

 

Tôi thì chỉ hy vọng anh còn sống khi ở
trong đó đừng làm tôi mất hy vọng.

 

- Tôi sẽ không để ông thấy vọng đâu
- Tôi đã khuyên anh rồi đấy nhé.

 

- Tôi xin lỗi khi không nghe lời anh
- Được rồi, nếu có gì cần cứ gọi ngay cho tôi.

 

Tội ác luôn xuất hiện trong đó.

 

- Thưa ngài, tôi muốn lấy bảng đăng ký
- Vâng được thôi.

 

- Vậy căn phòng đó đã bao lâu rồi
- Có thể nói là nạn nhân cuối
cùng đã ở cách đây 5 năm rồi.

 

Căn phòng đó đáng sợ như vậy
nên nó bỏ trống nhiều năm qua à?

 

Yeah, tất nhiên là sau chuyện đó chẳng
ai dám vào cả, và tôi thật sự nghĩ
tốt hơn tránh xa nó là tốt nhất.

 

Chúng tôi đã có ý định thay đổi nó nhưng chúng
tôi đã không được giám đốc chấp nhận.

 

Anh nên nhớ rằng những người ở
trong căn phòng đó, không một ai là
người sống sót và... - Tất cả đều chết cả?

 

- Đúng thế, và tôi hy vọng anh là kẻ
duy nhất ở trong đó ra
- Chắc rồi.

 

Đi đi nào.

 

- Anh nên nhớ hãy gọi bất cứ lúc nào cần nhé
- Mai gặp lại.

 

- Này làm ơn đừng làm điều đó
- Tốt nhất anh hãy đi đi.

 

Là nó đây sao?

 

Chả giống mình nghĩ tý nào.

 

Tôi đã vào trong căn phòng được mệnh
danh là sát thủ của khách sạn.

 

Và nhìn xung quanh căn phòng mà
xem nó cũng giống như các phòng khác vậy.

 

Chỉ là một phòng thôi.

 

Chẳng có gì đặc biệt cả.

 

Để xem trong đây có gì.

 

Điều anh nên nhớ ở đó anh đừng đụng
vào bất cứ thứ gì, có thể những
thứ đó bị nhiễm độc thì sao.

 

Phải và tôi cũng tự hỏi có
gì không nhỉ.

 

Trong phòng với kiểu bài trí đơn giản
không gây ấn tượng mạnh lắm, chỉ
có cảm giác dễ buồn ngủ thôi.

 

Một bức tranh trên tường về một con tàu
trên biển, cũng khá không đến nỗi nào,
và ở bức tranh thứ hai của chúng ta.

 

Một người phụ nữ già đang ngồi trên ghế tay
cầm quyển sách và đọc cho đàn cháu xung
quanh nghe, chúng rất chăm chú.

 

Và bức tiếp theo là những chú bé đang
cưỡi ngựa chúng tỏ vẻ rất thích thú,
những bức tranh này rất hoà nhã.

 

Tôi chưa có cảm giác gì đáng sợ ở chỗ này
mà cảm giác nó thật là thân thiện
và nhiều lúc là tạo cảm giác thư giãn.

 

Chúng ta chưa có gì cả.

 

Tôi đang đứng ngoài cửa sổ để xem quan cảnh của
York, trông cũng chẳng khác gì ở Mỹ, cũng tấp.

 

Tôi nghĩ là có biểu hiện rồi đây.

 

Trong này hẳn là có ai đó.

 

Xin chào.

 

Xin chào.

 

Tao không chịu thua đâu.

 

Có vẻ như lúc này đã có người muốn
trêu chọc sự kiên nhẫn của tôi.

 

Xem nào mọi thứ trong phòng
đang bị đảo lộn.

 

Khi tôi mở cửa sổ, thì đài bật nhạc rồi
những thỏi kẹo ở ngay trên gối,
dường như có ai đã vào đây vậy.

 

Và khi tôi vào phòng tắm thì có một mảnh
giấy ở đây, chắc chắn có ai trong phòng.

 

Xin chào.

 

Này có ai đang chui trong
lỗ đó không vậy.

 

Tôi không thích những
kẻ chui rúc đâu.

 

- Tiếp tân nghe.
- Tôi là Enslin ở phòng 1408.
- Chào ngài. - Chào cô.

 

- Ngài muốn chuyển phòng à?
- Chuyển à? Không đâu, không không, sao tôi lại phải chuyển
phòng chứ, căn phòng này rất đặc biệt với tôi.

 

- Tôi muốn cô kiểm tra hộ tôi, ai ở phòng bên
của tôi- Thưa không có ai ở
phòng đó cả - Thật chứ.

 

Chính xác ạ.

 

Cảm ơn
- Không có chi.

 

Còn bao lâu nữa mới hết đêm đây.

 

Còn bao nhiêu chuyện lạ nữa xảy ra.

 

Bây giờ thì tôi thật sự thấy phòng ở
khách sạn này có điều gì đó thật sự
không bình thường khó mà lý giải được.

 

Còn bao nhiêu thời gian nữa, tôi sẽ phải chết.

 

Chúng ta sẽ ở đây để chờ xem và
chúng ta không đi đâu cả.

 

- Xin chào?
- Tôi là thợ sửa khoá.

 

- Ông đã gọi chúng tôi
- Vâng, đây qua đây nhìn này.

 

Anh hãy vào đây và xem trong
này này.

 

- Này làm ơn vào trong phòng này đi
- Nhưng tôi nghĩ tôi không nên vào.

 

- Này tôi nói hãy làm ơn vào trong
- Tôi biết nhưng, anh biết chuyện gì đã xảy ra
phải không- Tôi biết và làm ơn nhanh lên.

 

Được tôi sẽ chỉ dẫn cho anh,
hãy mở cái hộp ra nào.

 

Bây giờ thì anh thấy hệ thống ở phía
bên phải bảo vệ không, anh
chỉ cần nhấn vào trong đó.

 

Mọi hệ thống khoá của khách sạn đều
thế, nào hãy làm đi chứ có gì đâu.

 

- à dễ quá nhỉ, cũng chẳng có gì khó thế mà tôi
không biết, cảm ơn anh nhiều nhé.

 

Anh thợ khoá.

 

Anh bạn.

 

Đồng hồ đang bắt đầu đếm ngược.

 

Nó có ý nghĩa gì.

 

- A lô?
- Xin hỏi, người thợ khoá đã đến chưa ạ.

 

- Tôi cần người đến sữa ngay đường ống nước
nó đang chuyển sang chế độ nước nóng
xin lỗi ngài, nhưng hiện thời chúng tôi không thể sử dụng.

 

- Nghe đây, tôi đang bị thương và tôi cần một người
đến đây để băng bó cho tôi, cô hiểu chứ
hiểu, xin hãy đến ngay phòng 002 ở đó có dịch vụ.

 

Tôi đang bị thương tôi cần được đến bệnh viện ngay
- Xin lỗi ông không thể được ạ.

 

Chết tiệt, tôi sẽ tính sổ với cô, hãy làm điều tôi muốn
- Vậy xin hãy nói chuyện với quản lý của chúng tôi
- Được tốt tốt lắm, chuyển máy ngay đi.

 

Nào hãy chuyển ngay, chuyển cho tôi
ngay đi, ngay bây giờ.

 

Cứu tôi với.

 

Cứu tôi với, cứu tôi với, cứu tôi với.

 

Cứu tôi với , cứu tôi với
cứu tôi với.

 

Có ai nghe tôi không.

 

Cứu tôi với.

 

Ông, thưa ngài.

 

Cứu tôi với, thưa ngài
cứu tôi với.

 

Cứu tôi với.

 

Có thấy tôi không, tôi cần giúp đỡ
gọi cảnh sát đi.

 

Cứu tôi.

 

Cứu với.

 

Có ai không.

 

Tôi nghĩ là nó đã tới
nó đang ở đây.

 

Tôi đang bị ảo giác sao.

 

Tất cả mọi thứ ở đây đều như
có cái gì đó điều khiển vậy.

 

Tôi biết có thể là nó gây cho ta ảo
giác được rồi, tôi sẽ phải bình tĩnh lại, bình
tĩnh lại, không có gì cả không có gì ở đây cả.

 

Cái gì vậy nè.

 

Cái gì vậy?

 

Có ai không, ngươi muốn giết ta
không hả hãy xuống đây đi, đừng
có trên đó xuống đây đi.

 

Đợi đả, chúng ta phải kiểm tra lại mọi
thứ, phải kiểm tra nó.

 

Được rồi đến cái này, tốt lắm chưa có
gì xảy ra cả, phải nghĩ là nó thú vị chứ.

 

Nó thú vị giống như những gì mình tưởng
tượng vậy, đúng nó thú vị phải không.

 

Không có gì phải sợ cả.

 

Xin lỗi, có nghe tôi nói không.

 

Này tôi cần sự giúp đỡ.

 

Này có nghe tôi nói không.

 

Này đừng yên lặng thế chứ.

 

làm ơn đi cứu với.

 

- Có ai đó không, có ai ở
đó vậy.

 

- Anh sao rồi?
- Cha. Cha chết rồi mà.

 

Đây chỉ là ảo giác.

 

Con đến đây làm gì.

 

Con rồi cũng sẽ chết,
con sẽ chết thôi.

 

Đây là sự thật sao.

 

Đây là những điều có thật sao.

 

Nó sẽ còn dẫn mình tới đâu nữa.

 

Mình còn chống chọi được đến khi nào.

 

Ai cũng muốn thoát khỏi đây.

 

Ai cũng chọn cách dễ dàng nhất nhảy
qua cửa sổ, nhưng hôm nay mình
nhất quyết sẽ không như thế.

 

Mình sẽ không mất bình tĩnh.

 

Mình phải chiến thắng nó.

 

Mike không bao giờ đầu hàng.

 

Mày phải kiểm tra nó, nó có
phải là thật hay không.

 

Đến lúc rồi.

 

Thực sự mình không thể chết được.

 

Xem nào phòng đó là phòng mấy.

 

Bên là 1410.

 

Được rồi anh bạn đừng thế chứ.

 

Được rồi, phải làm một cái gì đó thôi.

 

Đáng lẽ tôi không nên làm
thế này, nhưng không còn cách nào khác.

 

Chúng ta thử đi xem nào
tôi phải thực hiện được.

 

Ok.

 

Phòng đó đâu rồi.

 

Đáng lẽ tôi không nên làm
thế này, nhưng không còn cách nào khác.

 

Chúng ta thử đi xem nào
tôi phải thực hiện được.

 

- Anh phải làm điều gì đi
anh đã nghe thấy rồi đúng không.

 

Chúng ta không còn lựa chọn nào khác,
bọn họ sẽ giết chúng ta mất.

 

Được rồi nào.

 

- Đứa bé?
- Cha tối quá, con không thể thấy cha được.

 

Cha, con không tìm thấy cha được.
Cha, con không thể thấy cha.

 

- Nhanh lên nhanh lên nào.
- Chào Mike.

 

Mike là anh đấy à, anh bị thương
đúng không vậy
- Phải, phải.

 

- Này em đến chỗ anh nhé
- Không không. - Này anh gọi em
lúc khuya thế này làm gì vậy.

 

- Này nghe anh đây em yêu anh
bị kẹt vào 1căn phòng
- Thôi đi, em nghe chuyện này đủ rồi.

 

- Này làm ơn đi, thôi trò đó của anh đi
- Này làm ơn đi, nghe anh đây
- Anh lại định thế nào đây, xin lỗi, a lô.

 

- Này vâng, tôi hiểu, anh đợi chút nhé
- Không July hãy gọi cảnh sát ngay, kêu
họ đến khách sạn Dophin.

 

- Này anh không đùa đấy chứ
- Phải anh không đùa, hãy gọi cảnh sát
ngay, ở khách sạn Dophin và ở phòng 1408.

 

- Này anh đừng đùa với em nữa, em biết anh
đang sắp ra quyển sách mới, em
không muốn làm nhân vật của anh.

 

- Nghe đây, anh đang gặp nguy hiểm đấy.

 

- Thôi nào Mike đủ rồi đấy
- Nghe anh đây, có kẻ muốn giết anh, em phải.

 

Không, không , không.

 

Tôi lên đó đây.

 

Trời ơi chẳng hay họ gì cả.

 

Có ai ở đây không.

 

Cứu tôi với, cứu với.

 

Này nghe tôi không, cô ơi
- Mike, Mike, anh giúp em một chút
được không? Anh đi đâu vậy?

 

Chờ một chút anh lại ngay đây.

 

Chết tiệt.

 

Này mọi người có ai nghe tôi nói không
mọi ngươi có ai không.

 

Tôi lại quay lại sao.

 

lại chỗ cũ.

 

Đi thôi.

 

- Thế nào anh bạn cảm giác thế nào hả
- Ông đã muốn tôi ở đó, không đúng sao.

 

- Không, không không ông Mike
chính anh, anh đã muốn điều này
- Ông đã nói đó là công việc.

 

- Chẳng có gì mà làm tôi sợ cả
- Đúng, nhiều người không bao giờ tin có ma,
nhưng không bao giờ cũng có ma cả anh bạn ạ.

 

- Anh đã đối diện với điều
này bao nhiêu lần rồi
- Vậy ông muốn gì ở tôi nào.

 

Vậy ông muốn gì ở tôi hả.

 

Tôi muốn công việc của mình.

 

Ta sẽ, ta sẽ.

 

- Mẹ, bao giờ thì con khỏi bệnh vậy
- Mẹ không biết nữa con yêu.

 

Sẽ sớm thôi con yêu, một ngày
nào đó.

 

Bao giờ thì con ra đi.

 

- Con không cần phải đi đâu,
con luôn ở bên chúng ta
- Cha.

 

Con sẽ chết phải không.

 

- Đừng nói thế, con sẽ khoẻ thôi
hiểu chứ.

 

Con đẹp nhất khi ở đây mà.

 

Chúng ta sẽ ở bên nhau.

 

- Con sẽ không chết. - ừ
- Con sẽ sống sao cha.

 

- ừ.

 

- Đáng lẽ chúng ta không nên làm thế
- Vậy anh nghĩ ta phải làm sao
- Hãy cứ để con nó ở đó.

 

- Ôi chúa ơi
- Chết tiệt cô gọi chúa gì chứ,
ông ta không nghe thấy con bé.

 

- Chúng ta không được làm điều đó
- Đó là bí mật được chứ.

 

Xin lỗi, tôi không thể làm khác
tôi lạnh quá.

 

Tôi không thể chết thế này được
tôi không muốn chết.

 

Giống như tôi đang ở một mùa đông
lạnh lẽo vậy, mọi thứ đều trở
nên đông cứng và lạnh cóng.

 

Tại sao nó lại tái hiện tất cả cuộc
sống của tôi cơ chứ, tại sao
nó lại làm thế đối với tôi.

 

Tôi không còn ý chí mong.

 

Quay lại được nữa
phải, tôi không thể quay lại được.

 

Mike anh nghe em không.

 

Mike anh nghe em không, Mike
- Anh đây.

 

- Trời ơi trông anh kìa, ghê quá đi, anh
ổn chứ - em gọi cảnh sát chưa
- Rồi, rồi, anh ổn chứ.

 

- Vậy bao giờ họ tới được
- Mike phải 15 phút nữa, đang
có một vụ kẹt xe.

 

Mike anh ổn chứ.

 

Mike anh nghe em không.

 

- Mike anh phải giữ mình
- Anh đang sắp chết đây
- Anh phải cố gắng lên được chứ.

 

- Này anh sẽ không chết đâu
- Anh sẽ chết, anh sắp chết rồi. - Nào bình
tĩnh đi cảnh sát sẽ đến trong 15 phút nữa.

 

- Mike
- 15 phút đã quá giờ rồi.

 

- Mike không trễ đâu Mike nghe em đi
- Không được quá trễ
- Vậy thì hãy đi ngay đi, đi ngay bây giờ.

 

- Cái gì vậy Mike
- Nghe ta đi, không còn cách khác
đâu, buông xuôi tất cả đi.

 

- Mày sẽ chết nếu cảnh sát đến sau
15 phút mày không còn thời gian nữa,
hãy chọn giải pháp cuối đi.

 

- Không không mày hãy câm
đi, câm đi, hãy câm đi
- Được rồi được rồi.

 

- Hãy đi đi, cút khỏi đây, cút đi mau lên
- Được rồi, Mike.

 

lm đi, im đi. July, July, đừng nghe
hắn nói. - Em ở ngay đây mà.

 

July, July.

 

Anh không sao chứ?
anh còn thở không vậy?

 

Anh cảm thấy sao rồi.

 

- Này không phải
- Này anh nằm xuống, nằm xuống,
anh đang ở bệnh viện.

 

- Bệnh viện à? Ở New York
- Không không, không phải ở New York.

 

Nó như thật vậy
- em đã đến lúc đó.

 

- em đã đưa anh vào đây
- Chuyện đó, nó đã nhấn chìm cả anh
- Anh nói gì vậy.

 

Căn phòng đó, nó cứ diễn ra, nó đẩy
mọi người xuống, nó đẩy anh sâu
vào và anh nghĩ là mình sắp chết.

 

- Gì cơ
- Căn phòng nứt ra, nước biển
tràn vào và anh đã bị sặc.

 

- Này không phải vậy chứ
- Anh đã gọi cho em.
- Em chưa từng nghe đến nó.

 

Anh sẽ ổn thôi, anh chỉ
cần nghỉ ngơi.

 

ồ anh có vé phạt này.

 

Thật không tin được.

 

Anh đã nói điều gì vậy.

 

Sao anh lại như thế.

 

Có lẽ anh không dành nhiều thời gian
bên em anh xin lỗi.

 

- em thật sự không biết chuyện gì đang diễn ra
nhưng em nghĩ rằng anh đã trải qua ác mộng
- ừ nhưng nó thật đến nổi anh không tin được.

 

Anh còn không biết sao mình có
thể nghĩ được như thế cơ đấy.

 

Gặp lại em thật mừng anh
tưởng mình không gặp em được nữa chứ.

 

Anh đừng nói điều đó chứ
- Mọi chuyện vẫn ổn chứ ạ?
Quý vị có cần thêm món gì không?

 

Tốt lắm, chúng tôi chưa xong.

 

- Mike
- ừ, có lẽ anh chưa thoát
được khỏi ảo giác đó.

 

Những ảo giác ấy mà.

 

Em biết không, những thứ đó cứ
như mang ta đến một nơi nào đó và nhấn
chìm ta trong đó, anh cũng vậy.

 

Phải, và em thấy điều đó trong mắt anh.

 

- Anh vẫn sẽ phải nghĩ lại chuyện đó
- Anh định nói đến câu chuyện đó à
- Đúng, đó là một cách hay.

 

- Anh sẽ viết sách
- Tại sao không, đó là một cách hay đấy.

 

Anh sẽ bị nó ám ảnh mải.

 

Em xin lỗi.

 

Tôi không biết đó là thật hay đó
chỉ là một giấc mơ nhưng thật
sự nó diễn ra như thật vậy.

 

Tôi cứ tưởng nó đến với tôi như chỉ
mới ngày hôm qua mà thôi.

 

- Này anh bạn tôi muốn gửi cái này đi, anh có
thể làm nhanh lên hộ tôi được không
- Xin lỗi anh nhưng chúng tôi đóng cửa rồi.

 

Chuyện này là thế nào, chuyện này
là sao chuyện gì xảy ra vậy.

 

Cái quái gì đang diễn ra vậy.

 

Mở ra nào.

 

Cha. Cha ơi.

 

Không.

 

Không, con yêu.

 

Con cần được giúp
- Đây không phải sự thật.

 

- Con lạnh
- Con là đã chết rồi
- Con lạnh lắm.

 

Đúng là cha mà, cha đừng
bao giờ bỏ con nữa nhé.

 

Tất nhiên rồi, nào lại đây với cha.

 

Con yêu con đây rồi.

 

Cha luôn yêu con,
con bé bỏng của cha.

 

Cha ở lại với con đi
- ừ cha sẽ
- Cha sẽ ở lại nhé.

 

Con sợ lắm.

 

Không không không, không ai thê đem con đi mất đâu.

 

Cha chỉ có con thôi, lạy
chúa tôi.

 

- Cha sẽ đưa con về nhà
- Cha có yêu con không?
- Dĩ nhiên là có rồi.

 

Con cũng muốn mẹ nữa
- ừ mẹ sẽ tới, mẹ sẽ tới mà.

 

Được rồi, mọi chuyện sẽ
dừng lại, mọi chuyện sẽ kết thúc.

 

Không, con yêu nói gì đi.

 

Con không thể chết.

 

Con không được thế.

 

Không.

 

Con hãy quay lại đi.

 

- Tôi đang bị giết. - Xin hãy nhấn nút
một nếu bạn muốn gọi quản lý, nhất hai gọi
dịch vụ phòng, nhấn số 3 để gọi hỗ trợ, nhấn...

 

Ngài đã sẵn sàng trả
phòng chưa ngài Enslin?

 

- Chưa. Tôi sẽ gọi lại sau.
- Tôi hiểu rồi.

 

Xin lỗi thưa ngài, vợ ngài
vừa gọi cách đây 5 phút.

 

Không cần đâu, cô ấy
không giúp được gì cả.

 

Tôi hết thời gian rồi.

 

- Tôi cúp máy đây
- Vâng.

 

- Từ từ ngài quản lý muốn nói chuyện
- Này Mike anh ổn chứ, anh có sao không này.

 

Này Mike mọi chuyện sao rồi, vợ
anh vừa gọi đấy, cô ấy sẽ
gọi lại sau, anh nghe không Mike.

 

Cũng đến lúc phải chết rồi
đúng không nào.

 

Nào chúng ta hãy làm một vài thứ nhé.

 

Sự thật sẽ được nhận ra tôi
không ảo tưởng, chỉ có lửa mới giúp tôi.

 

Cháy, làm ơn đi lối này.

 

Mọi người làm ơn
đi ra khỏi đây.

 

- Chuyện gì xảy ra vậy
- Tôi không biết thưa bà.

 

- Chắc có chuyện gì đó thôi
- Cầm lấy này.

 

Mày sẽ bị hung chín trên đó.

 

- Chuyện gì vậy thưa ngài, chồng
tôi cũng ở trên đó đấy.

 

Anh ấy đang gặp nguy hiểm làm ơn đi
ở phòng 1408 đấy, nhanh lên.

 

Đến lúc rồi đó.

 

Chúng ta đã hoàn thành công việc
chúng ta đã rất cố gắng.

 

Thế nào mày muốn sao sợ sao,
mày muốn tao đầu hàng sao,
tao sẽ không làm điều đó.

 

Nhận lấy cái này của mày này.

 

Chỉ cần thiêu rụi tất cả thì mọi
thứ sẽ trở lại là hiện thực.

 

Mày sẽ không làm tao chết
được đâu.

 

Anh ổn không hả, anh không sao chứ
anh đã an toàn rồi.

 

Gì cơ, anh nói gì vậy.

 

Được rồi, anh thoát rồi đừng lo.

 

làm tốt lắm anh Enslin.

 

Anh làm khá đấy.

 

- Đúng thế July
- Không chẳng có gì ở đó cả Mike.

 

- Anh đang ở bệnh viện. - Bệnh viện ở New York?
- Yeah, anh còn nhớ sao, có một đám cháy.
- Còn những thứ bên trong?

 

- Em nghĩ là, những thứ đó cháy hết rồi.
- Có thật không? - Yeah.

 

Anh sẽ ổn thôi. Anh chỉ
cần nghỉ ngơi thôi.

 

Giờ em sẽ ở bên anh chứ?

 

Thế đấy, tôi lại có thử để làm
tôi cần phải thay đổi những thứ tôi
thường hay làm hằng ngày.

 

Tôi cần phải thay đổi chính bản thân mình.

 

- Anh đã xong nó chưa vậy
- Quyển sách này sẽ là sản
phẩm tuyệt vời nhất.

 

Ôi chúa ơi chỗ này thật sự
nhiều việc đây.

 

lại đây anh xem nào.

 

Thôi nào em nghĩ không cần đến nữa đâu.

 

Nhiều khi anh nghĩ cái này là
thứ khá thân thiết với anh đấy.

 

Anh sẽ giữ băng ghi âm, em mang
mọi thứ đi đi.

 

Chuyện này là thế nào, chuyện này
là sao chuyện gì xảy ra vậy.

 

- Cha thương con lắm con yêu
- Con muốn mẹ, con cũng muốn mẹ ở đây nữa.

 

- Có cha ở đây, có cha ở đây
mà. Con yêu được rồi, cha sẽ
ở lại đây, cha sẽ ở lại.